Đời dẫu sầu tôi đây ko than vãn
Tình muộn màng tôi ko oán ko than
Ng sang ngang thôi rồi duyên lạc lối
Đò tình nào bên bến vắng sông xưa
Nỗi lòng ấy ai ơi xin hãy hiễu
Đừng trách nào tôi là kẽ vô tri
Tình thầm kín với một ng , ng ấy
Dành một đời che dấu nỗi trái ngang
Lòng tan nát với tôi là thôi hết
Nhưng với ng tôi như thể ng dưng
Từng ngấn lệ tuôn trào theo oan trái
Sao lòng ng tôi hiểu quá đắng cay
Cái gì đã tạo nên nỗi nhớ?
Để người ta cứ thao thức không nguôi
Để người ta đứng lặng trong chiều lạnh
Thầm gọi tên, thầm nhắc một người
Cái gì đã tạo nên hi vọng?
Để một người mãi đợi một người kia
Mặc cuộc đời đổi thay, thay đổi
Vẫn sắt son chờ đợi, đợi chờ
Giở cõi lòng ta tìm kỷ niệm
NHớ với thương bổng chợt hiện về
Người đã xa mình em cô lẽ
Đắng bờ môi uất nghẹn trong lòng
Đóng cõi lòng động chút bâng khuâng
Buồn thương nhớ giọt sầu lăn chảy
Nét mực nhoà .... hy vọng ở ngày mai
Tình tan biến như giòng kỉ niệm
p/s: chôm cụa ng ta ấy