Đêm...
Lạc lõng....
tiếng nhạc từ cái mp3 xen lẫn vào khoảng không yên tĩnh của đêm...
Đêm...
Buồn tẻ.....
Ghét tất cả
Ghét màu đen của đêm....nhưng vẫn phải đối diện...
Trong góc tối của căn phòng... có con bé đang ngồi đấy...
Từng mảnh giấy nát vụn dưới chân nó...
Tiếng nhạc vẫn vang lên...."I can fly.... I belives I can fly...."
Đêm...
Thất vọng....
Bạn bè....tốt
Tình cảm... không có
Gia đình.... số 0
tương lai...số zero
Đêm....
Gục ngã...
Tìm được gì trong đêm???..
Sự yên tĩnh...
Yên tĩnh nhất trong ngày....
Nó đang rơi từ vực sâu...
Vô vọng...
Khóc...
Cần 1 ai đó...
bên cạnh...
không có...
một mình...
Đêm...
Lạnh...
cái lạnh của đêm...
đêm lạnh...
lòng nó cũng đóng băng...
Nó ko mún j cả...
Chỉ xin 1 chút bình yên..
Đêm....
Đêm....
Đêm....
"Biến hết đi"- nó đã thét lên như thế...
Nó ko cần ai cả...
Tất cả...
Tất cả....
dường như đã biến mất
biến mất...
trước mặt nó....
Đêm...
Đêm....
Sức chịu đựng của nó có hạn...
Và...
bây giờ...
nó ko thể chịu thêm giây phút nào nữa...
Nó cáu...
"biến hết đi"...
Đêm...
tối...
có một con ngốc...
khóc trong đêm...
Ngốc....
một mình nó...
cảm nhận....
sự yên tĩnh...
Đêm!!!!!!